Top 10

Top 7 bản hợp đồng tệ nhất của Arsenal kỷ nguyên Premier League

Advertisement

Top 7 bản hợp đồng tệ nhất của Arsenal kỷ nguyên Premier League

Arsenal là thế lực hàng đầu cạnh tranh vô địch ở kỷ nguyên Premier League, tuy nhiên trong quá trình củng cố lực lượng họ vẫn có những thương vụ thất bại

Advertisement

JOHN JENSEN

Nếu người hâm mộ Arsenal cần bằng chứng về việc câu lạc bộ sẽ dẫn đầu kỷ nguyên Premier League vào mùa hè năm 1992, thì đó là việc ký hợp đồng với tiền vệ phòng ngự tóc xoăn vừa giành chức vô địch châu Âu với Đan Mạch. Bàn thắng từ cú sút xa sấm sét của anh ấy trong trận chung kết với Đức hầu như không đến với đội chủ sân Highbury. Anh buộc phải đến Leeds 2 mùa sau đó với thất bại hoàn toàn.

JOSE ANTONIO REYES

Sau khi gia nhập Arsenal với số tiền 10,5 triệu bảng từ Sevilla vào tháng 1 năm 2004, cầu thủ 20 tuổi người Tây Ban Nha đã tạo ra một tác động ngay lập tức tại Highbury, ghi bàn vào lưới Chelsea khi Arsenal đánh bại đối thủ trong cuộc đụng độ tại FA Cup vào tháng Hai. Tuy nhiên, vào tháng 10 năm 2004, Pháo thủ bị đứt mạch bất bại 49 trận trước Manchester United (và đặc biệt là Gary Neville đã phong tỏa anh. Từ thời điểm đó trở đi, Reyes tàn lùi và vào tháng 2 năm 2005 đã bị bắt gặp trong một đài phát thanh thừa nhận rằng anh ta khao khát được quay trở lại Tây Ban Nha. Năm 2006, anh gia nhập Real Madrid theo dạng cho mượn.

Gervinho

Bất chấp những lời hứa về những bản hợp đồng lớn trong mùa giải 2011, các CĐV của Arsenal vẫn bị choáng ngợp với sự xuất hiện của tiền đạo 10,5 triệu bảng từ Lille. Tiền đạo Bờ Biển Ngà quá vô duyên trên hàng công với chỉ điểm sáng hiếm hoi là tốc độ, sau một khởi đầu tươi sáng cho mùa 2012/13, Gervinho nhanh chóng gây thất vọng, sau đó đến AS Roma sau 2 năm mờ nhạt ở phía bắc London.

Park Chu-young

Nếu TCCN mùa hè 2011 đã không đủ gây thất vọng cho các CĐV Arsenal khi 3 ngôi sao hàng đầu là Cesc Fabregas, Gael Clichy và Samir Nasri đều rời khỏi đội bóng Và trong khi Per Mertesacker và Mikel Arteta đều là những sự bổ sung hợp lý, Andre Santos và tiền đạo Hàn Quốc Park Chu-young là thứ gì đó đầy khó hiểu. Anh ấy 26 tuổi và hầu như không có dấu ấn gì ở Monaco tại Ligue 1, và còn không phải là tuyển thủ thường xuyên trên tuyển Hàn Quốc. Tất cả 7 lần xuất hiện, chỉ có 1 lần xuất hiện tại Premier League khi chống lại Manchester United – và 1 bàn thắng trong League Cup chống lại Bolton để thể hiện sự thất vọng.

Marouane Chamakh

Trong những tháng đầu tiên của anh ấy trong mùa giải 2010/11 tại Arsenal, bản hợp đồng tự do người Ma-rốc từ Bordeaux trông có vẻ là một tiền đạo săn bàn bén duyên, ghi bàn thắng đều đặn ở cả Premier League và Champions League. Tuy nhiên, đến cuối năm dương lịch, Chamakh chỉ xuất hiện lẻ tẻ cho Pháo thủ – chủ yếu là người thay thế. Chamakh vào tháng 10 năm 2012, ghi một cú đúp trong chiến thắng 7-5 League Cup đáng kinh ngạc của Arsenal trước Reading. Tuy nhiên, tiền đạo này đã được Arsenal bán đi nhanh chóng.

KIM KALLSTROM

Tiền vệ người Thụy Điển đã từng là một cầu thủ bóng đá tốt, giành được 131 lần ra sân với Thụy Điển và đã giành được nhiều danh hiệu với Lyon. Tuy nhiên, thời gian cho mượn ngắn của anh ấy với Arsenal trong những tháng đầu năm 2014 là một trò hề ngay từ khi bắt đầu. Sau khi bị chấn thương lưng với câu lạc bộ chủ quản Spartak Moscow và rút ngắn sự nghiệp Pháo thủ của anh ấy xuống chỉ còn 4 lần xuất hiện, mặc dù anh ấy đã có cú đá phạt trong loạt sút luân lưu ở bán kết FA Cup với Wigan.

FRANCIS JEFFERS

Có rất nhiều sự phấn khích khi Arsenal ký hợp đồng với cầu thủ của Everton trong mùa giải năm 2001. Đáng buồn thay, chấn thương, dấu hỏi về thái độ của anh ấy trong tập luyện, sự cạnh tranh từ những người như Thierry Henry và Sylvain Wiltord, cộng với sự mất niềm tin đáng kể khiến Jeffers chỉ là kép phụ khi Arsenal giành cú đúp vào năm 2002 và Cúp FA năm 2003. Thỉnh thoảng có những tia sáng (bao gồm cả cú đúp với Farnborough vào đầu năm 2003), nhưng sau khi bị thẻ đỏ trong cuộc đụng độ Community Shield năm 2003 với Manchester United, anh đã được cho mượn trở lại câu lạc bộ cũ Everton.

Advertisement