Top 10

Top 6 sát thủ người Argentina vĩ đại bị lu mờ bởi thiên tài Gabriel Batistuta

Advertisement

Top 6 sát thủ người Argentina vĩ đại bị lu mờ bởi thiên tài Gabriel Batistuta

Argentina là một trong những tuyển mạnh nhất thế giới những năm 1990 nhờ có trong tay thiên tài Gabriel Batistuta nhưng còn nhiều người đã bị anh làm lu mờ.

Advertisement

Diego Latorre

Tiền đạo đầu tiên có biệt danh Maradona mới, Latorre lần đầu tiên hợp tác với Batistuta tại Boca Juniors, bộ đôi này đã cùng nhau lên tuyển tới Copa America 1991. Chính ở đây, vận may của họ bắt đầu khác nhau. Mặc dù Latorre ghi bàn trong chiến thắng 3-2 trước Peru, Batistuta đã kết thúc giải đấu với tư cách là cầu thủ ghi bàn hàng đầu với 6 bàn thắng. Latorre chỉ có 2 lần xuất hiện cho Viola trước khi phải tới Tenerife cùng 11 câu lạc bộ trong 11 năm sau đó.

Hernan Crespo

Với 35 bàn thắng trong 64 trận đấu của Argentina, Hernan Crespo không hề thua kém Batistuta. Tuy nhiên, Batistuta đã cướp mất suất tại tuyển Argentina của Crespo ở đỉnh cao của anh ta – ngay cả khi Batigol mở đường cho việc chuyển đến Parma vào năm 1996 khi CLB Italia mới nổi đang tích cực tìm kiếm Batistuta tiếp theo. Crespo nhanh nhẹn, sức mạnh để sánh ngang với Batistuta và rất giỏi trong việc kết thúc bằng đầu và cả hai chân. Mặc dù anh ấy đã mất 7 trận để ghi bàn đầu cho Parma với cú vô lê sấm sét vào lưới Inter Milan. Bước vào World Cup 1998, Crespo đã không làm được gì nhưng ghi 6 bàn cho Argentina tại Thế vận hội Olympic 1996 và thậm chí đã lập một hat-trick chống lại Nam Tư tài năng trước trận chung kết. Tuy nhiên, anh chỉ là kép dự phòng cho Batistuta, Batistuta đã bỏ lỡ những phần quan trọng của chiến dịch vòng loại năm 2002 trong bối cảnh bất đồng với HLV Marcelo Bielsa. Khi vắng mặt, Crespo đã bước lên, ghi 9 bàn để giúp La Albiceleste đến VCK World Cup tại châu Á. Crespo cũng đã bắt đầu vượt qua Batigol ở Serie A, hoàn thành mùa 2000-01 với 26 bàn thắng. Anh ấy 26 tuổi vào thời điểm World Cup 2002. Ngược lại, Batigol đã 33 tuổi và trở lại sau một mùa giải mà anh chỉ ghi được 6 bàn thắng cho AS Roma. Tuy nhiên, Bielsa thích danh tiếng của Batistuta hơn, sự thiếu niềm tin của Bielsa làm Crespo mãi không thể bứt lên.

Abel Balbo

Abel Balbo từng là tiền bối của Batistuta ở Serie A nhưng cuối cùng lại bị đồng đội người Argentina chiếm đoạt dù đã có một bàn thắng ấn tượng trong trận đấu đỉnh cao của Ý. Trong 9 mùa giải liên tiếp với Udinese và sau đó là AS Roma từ 1989 đến 1998, Balbo đã là một sát thủ đáng sợ. Thành tích 138 bàn thắng của anh ấy là kỷ lục của một cầu thủ nước ngoài tại Serie A nhưng sau đó Batigol đã đến. Balbo đã xuất sắc nhưng Batistuta thậm chí còn tốt hơn. Mùa giải 1994-95 là một trường hợp điển hình khi Balbo ghi 22 bàn cho Roma nhưng Batigol đã ghi 26 bàn để giành Scudetto. Nổi lên như một vật tế thần cho thất bại World Cup 1990 của Argentina trước Cameroon, nơi anh bỏ lỡ một loạt cơ hội, Balbo đã không được chọn cho Copa America năm 1991 hoặc 1993 – mặc dù đã ghi 21 bàn thắng ở Serie A trong chiến dịch 1992-93. Vào thời điểm cuối cùng anh ấy buộc phải quay trở lại tranh có vẻ như Argentina sẽ dùng cả Balbo và Batistuta tại World Cup 1994 và 1995 Copa America. Nhưng một cuộc thử nghiệm ma túy Maradona thất bại đã làm trật bánh đội bóng và làm chệch hướng tinh thần tại Hoa Kỳ ’94 trong khi hy vọng của Argentina về chức vô địch Copa America thứ 3 liên tiếp đã bị chặn lại từ ngay tứ kết. Vào thời điểm France 98, HLV Daniel Passarella đã chuyển sang hệ thống 4-3-3 đòi hỏi 2 tiền đạo rộng và chỉ một tiền đạo cắm đơn độc, Batistuta mạnh mẽ được ưu tiên cho Balbo đã già và anh treo giày sau mùa hè đó với 11 bàn sau 37 trận ở Argentina.

Martin Palermo

Danh tiếng của Martin Palermo đã được nhắc đến khi chói sáng cùng Estudiantes và sau đó, là với Boca Juniors. Anh vật vờ tại Tây Ban Nha với Villarreal và Betis, nơi chấn thương và kỷ luật xấu cản trở sự thăng tie71n của anh ấy, Palermo đã treo giày với tư cách là cầu thủ ghi bàn hàng đầu mọi thời đại của Boca và tổng cộng 249 bàn thắng trong 592 trận. Copa America 1999 đã tạo cơ hội cho Palermo chứng tỏ mình ngang hàng với Batigol, người vắng mặt trong giải đấu, 2 bàn thắng trong hiệp hai trong chiến thắng 3-1 mở màn của Argentina trước Ecuador đã thể hiện sự tự tin trẻ trung nhất và khả năng dứt điểm đáng sợ. Tuy nhiên anh vào Sách kỷ lục Guinness thế giới vì bỏ lỡ cả 3 quả phạt đền trong trận với Colombia tại trận thứ 2. Mặc dù Argentina và Palermo đã quay trở lại chiến thắng 2-0 trước Uruguay, với Palermo trên có 1 bàn nhưng trận thua tứ kết nhẹ nhàng trước Brazil mãi ám ảnh họ năm đó.

Claudio Lopez

Sự tỏa sáng của Batistuta vừa là một phước lành vừa là một lời nguyền cho Argentina, đặc biệt là trong trường hợp của Claudio Lopez. Lopez là một tiền đạo cực kỳ linh hoạt, có khả năng chơi ở bất cứ đâu. Được biết đến với tốc độ, kỹ thuật và kỹ năng rê bóng của anh ấy, đến châu Âu với Valencia vào năm 1996, Lopez đã dành thời gian để định cư tại Tây Ban Nha. Nhưng mùa giải 1997-98 chứng kiến ​​người Argentina đạt được bước tiến của mình. Có biệt danh là El Elooio hay còn gọi là Louse vì khả năng bẩm sinh của mình để hành hạ các hậu vệ, trong 3 chiến dịch tiếp theo, Lopez đã ghi trung bình 20 bàn một mùa. Tuy nhiên, World Cup 1998 sẽ chứng minh sự thất vọng cho Lopez. Chơi rộng rãi để phù hợp với Batistuta, Lopez đã chỉ có 259 phút cùng bàn thắng đánh bại Edwin van der Sar trước khi Argentina bị loại bởi Hà Lan. Chiến dịch 1998-99 chứng kiến ​​El Piojo ghi 30 bàn để hoàn thành danh hiệu vua phá lưới của câu lạc bộ, đứng thứ 3 tại La Liga sau Raul và Rivaldo rồi cùn ​​Valencia lọt vào trận chung kết Champions League và kiếm được cho Lopez một khoản tiền lớn để chuyển đến Lazio. Vào thời điểm World Cup 2002 diễn ra, Lopez đã chấn thương và mất phong độ ở Rome, 3 trận vòng bảng và Argentina bị loại, sự nghiệp quốc tế của Lopez cũng kết thúc.

Sebastian Rambert

Inter mua Rambert từ Independiente, nơi anh đã giành chức vô địch Clausura năm 1994, ghi 1 bàn thắng táo bạo đáng nhớ ở sân khách của Junse để giành chiến thắng bất ngờ. Được gọi vào đội tuyển Argentina thi đấu tại Cúp Vua Fahd năm 1995 (tiền thân của Confederations Cup), Rambert đã ghi tên vào danh sách ghi bàn, cùng 3 bàn thắng trong 8 lần ra sân. Tại Inter, anh lụi tàn và ra đi cho Zaragoza mượn sau 1 mùa giải không có bàn thắng, tốt hơn một chút trước khi trở lại Argentina. Rambert là một trong số ít những cầu thủ đã chơi cho ba trong số 5 câu lạc bộ lớn của Argentina: Boca Juniors, River Plate và Club Atlético Independiente. 

Advertisement