Top 10

Top 7 vụ chuyển nhượng miễn phí tệ nhất Ngoại Hạng Anh

Advertisement

Top 7 vụ chuyển nhượng miễn phí tệ nhất Ngoại Hạng Anh

Advertisement

Rất nhiều cầu thủ danh tiếng từng ra đi theo dạng CNTD nhưng cũng để lại những sự thất vọng cùng cực ở bến đỗ mới vì nhiều lý do trong lịch sử Ngoại Hạng Anh.

Owen Hargreaves (Manchester United đến Manchester City, 2011)

4 danh hiệu Bundesliga với Bayern Munich cùng 2 Premier League trong màu áo Man United và Champions League 2001 và 2008 với 2 hai câu lạc bộ, một bảng thành tích lừng lẫy của tiền vệ người Anh. Vào mùa hè năm 2011, anh rời Qủy đỏ để đến khoác áo đại kình địch Man City với bản hợp đồng 1 năm. Man City năm đó vượt mặt chính Man United ở phút bù giờ sau chiến thắng nghẹt thở trước QPR ở vòng cuối qua đó đăng quang nước Anh sau 44 năm. Đáng buồn thay cho Hargreaves khi anh chỉ chơi 1 trận đấu ở Premier League – không đủ tư cách để nhận huy chương chiến thắng theo luật của FA.

JOE COLE (CHELSEA ĐẾN LIVERPOOL, 2010)

Thời đỉnh cao, Joe Cole là tiền vệ tài hoa giàu kỹ thuật nhất của nước Anh cũng như thế hệ của mình. Cựu cầu thủ Chelsea sau đó ký hợp đồng 4 năm với mức lương 90 nghìn bảng mỗi tuần với The Kop năm 2010. Thế nhưng cựu số 10 của Tam sư chỉ có 9 trận ra sân đá chính tại Premier League mùa 2010/11 cùng những chấn thương đã buộc anh bị đem cho mượn tới Lille chỉ 13 tháng sau khi cập bến Anfield.

Jose Bosingwa (Chelsea đến QPR, 2012)

Hậu vệ cánh phải người Bồ Đào Nha sau 3 tháng với chiến tích đăng quang Champions League 2012 cùng Chelsea đã cập bến tân binh Ngoại Hạng Anh khi đó là QPR cũng có rất nhiều vụ mua sắm trên TCCN. Chỉ ngay trận thứ 2 ra sân cho QPR, Bosingwa đã gây chuyện khi từ chối ngồi trên băng ghế dự bị trong trận derby tháng 12 với Fulham, anh bị phạt nội bộ hai tuần tiền lương là 130 nghìn bảng. Sau đó còn làm NHM QPR tức giận khi cười chụp ảnh sau trận hòa không bàn thắng với Reading buộc QPR phải xuống hạng sớm vào tháng 4.

Michael Owen (Manchester United đến Stoke, 2012)

Owen gia nhập Stoke City sau khi rời Old Trafford vào năm 2012. Một chấn thương gân kheo đã khiến Owen bỏ lỡ giai đoạn đầu cập bến sân Britania, sau đó anh phải dự bị cho Peter Crouch ở vị trí trung phong trong đội hình của Tony Pulis. Qủa bóng vàng 2002 chỉ có 9 lần ra sân cho The Potter và có tới 8 lần từ băng ghế dự bị. Owen chỉ có 1 bàn và quyết định treo giày vào hè 2013, cái kết quá buồn cho thần đồng nước Anh một thời.

Robert Pires (Villarreal đến Aston Villa, 2010)

Sauk hi thành danh trong màu áo Arsenal, Pires trở lại với bóng đá Anh 4 năm sau khi rời Bắc Luân Đôn, với một bản hợp đồng sáu tháng vào tháng 11 năm 2010 trong màu áo Aston Villa. Dù vậy, nhà vô địch World Cup khi đó đã 37 tuổi và không thể tạo được dấu ấn nào trong 9 trận ở Premier League dưới quyền của HLV danh tiếng Gerard Houllier.

Nicolas Anelka (Thượng Hải Shenhua đến West Brom, 2013)

Sau những chiến tích tại những ông lớn như Arsenal, Liverpool, Manchester City, Bolton và Chelsea, Anelka đã có lần thứ 6 khoác áo một CLB ở Ngoại Hạng Anh vào năm 2013. Lần này điểm đến là West Brom sau khi rời Shanghai Shenhua ở Trung Quốc. Ở tuổi 34, anh chỉ để lại ấn tượng không đẹp khi ăn mừng bàn thắng vào lưới West Ham bằng việc ăn mừng theo kiểu bài trừ chủ nghĩa Do Thái ở Pháp. Khi đó FA đã can thiệp và phạt nặng anh buộc BLĐ The Baggies phải đơn phương chấm dứt hợp đồng.

Victor Valdes (Barcelona đến Manchester United, 2015)

Chấn thương rách dây chằng chéo trước cùng sự xuất hiện của thủ thành Claudio Bravo đã biến Valdes thành người thừa tại Barcelona sau hè 2014. Sau một thời gian tập luyện, Manchester United đã ký hợp đồng miễn phí vào tháng 1 năm 2015 với thủ thành người Tây Ban Nha. Anh chỉ là phươn án dự phòng cho đàn em đồng hương David de Gea, nhưng đã bị trục xuất khỏi Old Trafford chỉ 6 tháng sau khi từ chối ngồi dự bị.

 

Advertisement