Top 10

Top 7 chiến lược gia thành công ngoài sự kỳ vọng của dư luận

Advertisement

Top 7 chiến lược gia thành công ngoài sự kỳ vọng của dư luận

Các huấn luyện viên để thành công ở rất khó khăn và họ đã làm giới truyền thông bất ngờ với nhiều chiến tích mà họ tạo ra.

Advertisement

Claudio Ranieri – Leicester

“Claudio Ranieri? Thật sao?” Đó là phản ứng của Gary Lineker khi Leicester City bổ nhiệm chiến lược gia người Ý làm ​​HLV mới của họ vào mùa hè 2015. “Đó là một bổ nhiệm kỳ lạ”, Tony Cottee, một cựu tiền đạo khác của Foxes nói. “Họ đã mạo hiểm để thoát khỏi Nigel Pearson.” “Không thể tin Leicester bổ nhiệm Ranieri”, Didi Hamann tweet. Vài tháng trước, ông chịu tránh chiệm về trận thua xấu hổ của Hy Lạp trước đảo Faroe. “Sau những gì đã xảy ra, tôi ngạc nhiên khi ông ấy có thể trở lại Premier League,” Harry Redknapp nói. Thật bất ngờ là Ranieri đã giúp Leicester viết chuyện cổ tích khi vô địch Premier League 2016.

Mauricio Pochettino – Southampton

Nghĩ mà xem, nếu Nigel Adkins phụ trách Tottenham, họ sẽ có chức vô địch Premier League ngay bây giờ. Khi Southampton bất ngờ sa thải ông và bổ nhiệm Pochettino làm thuyền trưởng vào năm 2013, có rất nhiều người đã đặt câu hỏi liệu HLV trẻ người Argentina có thể phù hợp với thành tích của người tiền nhiệm tại St Mary không. Pochettino chỉ được biết đến khá nhiều khi anh bị Michael Owen vượt qua tại World Cup 2002 – và anh ta có mái tóc dài Ngược lại, Adkins đã đưa Southampton từ League One đến Premier League trong 2 năm, và đội bóng của anh ấy đã thắng Chelsea chỉ 2 ngày trước khi anh ấy bị sa thải. “Tôi bị sốc”, cựu HLV của Southampton, Lawrie McMenemy nói. ” Với sự tôn trọng với Pochettino, anh ấy biết gì về chúng tôi? Anh ấy biết gì về Premier League? Anh ấy biết gì về phòng thay đồ? anh ấy nói tiếng Anh được à? Nhưng không, Pochettino đã không nói được ngôn ngữ này và mãi đến khi anh gia nhập Spurs một năm sau đó, anh mới thực hiện cuộc họp báo đầy đủ đầu tiên của mình mà không cần sử dụng một dịch giả. Tuy nhiên, là một thành công vang dội tại Southampton và kể từ đó tiếp tục tại White Hart Lane.

Jurgen Klinsmann – Đức

Die Mannschaft được cho là ở mức thấp nhất khi Klinsmann bất ngờ được bổ nhiệm làm huấn luyện viên mới của đội tuyển quốc gia năm 2004, sau khi bị loại sớm từ vòng bảng tại Euro. Klinsmann không có kinh nghiệm dẫn dắt và ngôi sao lớn nhất khi đó là Michael Ballack thừa nhận sự hoài nghi của mình đối với các phương pháp đào tạo mới của đội. Oliver Kahn phục vụ lâu dài và thách thức Jens Lehmann đã không để mắt đến, và mọi thứ trở nên khó khăn hơn khi huấn luyện viên thủ môn và huyền thoại quốc gia Sepp Maier công khai bày tỏ ý kiến ​​của mình rằng Kahn là thủ môn tốt hơn. Kết quả? Maier bị lật đổ nhanh chóng. Lothar Matthaus trả lời trên báo chí rằng Klinsmann là “kẻ máu lạnh” và “kẻ giết người”. Trận thua giao hữu 4-1 của Đức trước Italia vài tháng trước World Cup 2006 đã khiến làn sóng bi quan tràn lan khắp đất nước, với nhiều sự bối rối đáng sợ khi làm chủ nhà World Cup. Thế nhưng đội tuyển quốc gia hồi sinh đã lọt vào bán kết nhờ lối chơi tấn công thú vị nhất mà đất nước đã chứng kiến ​​trong một thời gian khá dài.

Mark Hughes – Stoke

Không bị ấn tượng bởi kế hoạch của Stoke cho ông chủ mới của họ, một người dân địa phương đã đốt một chiếc xe tải màu vàng đang bốc cháy – với một tấm biển ‘Hughes Out’ khổng lồ gắn ở phía sau.Hughes đã thất vọng trong công việc trước đây của mình tại QPR, nhưng đã giúp Stoke 3 lần liên tiếp đứng thứ 9 Premier League – cao nhất kể từ năm 1975.

Arsene Wenger – Arsenal

Thuyền trưởng Nagoya Grampus Eight tại Nhật ít được biết đến không phải là một lựa chọn hoàn toàn phổ biến với tư cách là ông chủ của Arsenal vào năm 1996, với Johan Cruyff là ứng viên số 1 khi đó. “Tôi nhớ khi Bruce Rioch bị sa thải, một trong những tờ báo có ba hoặc bốn tên,” người hâm mộ Pháo thủ nổi tiếng Nick Hornby nói. “Đó là Terry Venables, Johan Cruyff và cuối cùng, Arsene Wenger. “Lúc đầu tôi nghĩ, ‘Người Pháp này biết gì về bóng đá?'” Tony Adams thừa nhận. “Ông ta đeo kính và trông giống một giáo viên hơn.” Wenger, cuối cùng đưa Arsenal tới 3 chức vô địch cùng chiến tích bất bại mùa 2003/2004.

Chris Coleman – Wales

Không phải ai cũng bị thuyết phục khi Coleman được chọn là thuyền trưởng xứ Wales sau cái chết bi thảm của Gary Speed. “Anh ấy đã làm một công việc tuyệt vời tại Fulham,” cựu tiền đạo xứ Wales Iwan Roberts nói. “Nhưng kể từ đó, Chris đã đi ngược lại. Anh ấy không thực sự làm tốt nhất ở Coventry. Anh ấy đang dẫn dắt ở Hy Lạp và tất cả chúng tôi đều biết rằng anh ấy đã từ chức từ đó. Mọi thứ đã không quá rực rỡ đối với Coleman trong một chiến dịch vòng loại khó khăn cho World Cup 2014, khi Wales thua 1-6 ở Serbia và công việc của anh bắt đầu chịu áp lực thực sự, nhưng hóa ra ông lại giúp Wales tiến vào bán kết Euro 2 năm sau đó một cách thần kỳ.

ALEX FERGUSON – MANCHESTER UNITED

Một trận thua derby thảm hại tại Manchester City năm 1989, người hâm mộ đã hô vang ‘Fergie Out’ tại Maine Road và ông sau đó tiết lộ rằng đã giấu đầu dưới một chiếc gối đêm đó và hy vọng sẽ không tỉnh dậy. “Anh ấy không phải là người đàn ông cho United”, cựu tiền đạo Aberdeen – Joe Harper nói vào thời điểm đó. “Câu lạc bộ và công việc là quá lớn đối với ông ta.” Đội trưởng cũ của Liverpool, Emlyn Hughes đã viết một bài báo có tựa đề ‘Fergie OBE (Out Before Easter)’, nhưng cuối mùa Qủy đỏ xuất sắc vô địch FA Cup trước Crystal Palace rồi có 13 chức vô địch Premier League trong kỷ nguyên của ông.

Advertisement